yêu anh lần nữa nhé

MẸ ƠI HÃY YÊU CON LẦN NỮA! MẸ ƠI HÃY YÊU CON LẦN NỮA! - Tony Buổi Sáng. 1. Mình có một thằng bạn thân. Nó thông minh, lanh lợi, mặt mày sáng bừng, bài toán khó nào cũng giải được, ý thơ nào cũng phân tích đến mức độ cô giáo nghe xong còn kêu nó đứng giữa lớp giảng Anh xin hứa với em suốt cuộc đời này anh sẽ không bao giờ dám tái phạm thêm lần nữa. Nên em hãy cười lên và bỏ qua cho anh lần này nhé. - Mắng em là anh đã sai, tức giận với em cũng là anh đã sai, không biết cảm thông cho em cũng là anh sai… Ngàn câu xin lỗi cũng không đủ để làm em hết giận, nhưng đây là tất cả những lời chân thành từ đáy tim anh. Cưới anh thêm lần nữa nhé. Đánh giá: 10 / 10 từ 2 lượt. Tác giả: Hạ Vũ. Thể loại: Tình Yêu, Buồn, Tâm lý - Tình cảm. Nguồn: Facebook Hạ Vũ. Nắm bàn tay người ơi hạnh phúc nhé Nắm bàn tay Oh-eh-oh Vì em còn bao điều muốn nói Oh-eh-oh Vì trái tim em nhớ Oh-eh-oh Người ơi đừng cho lòng đau nữa Oh-eh-oh Hãy xoá đi bao nỗi buồn Bao lần yêu và bao lần xin lỗi Đôi ta cần nhau mà sao nỡ nói câu chia lìa Em cần quên và anh Cùng thử ngay nhé! Khi gió chẳng còn đuổi theo mây, khi băng chẳng còn tan thành nước, khi trên đời chẳng còn có tình yêu, có lẽ tớ sẽ đủ khả năng ngừng thích cậu. Ai dám nói nơi hạnh phúc nhất là thiên đường. Người đó chắc hẳn không biết đến khoảnh khắc mỗi khi anh cười rồi! Meilleur Site De Rencontre 100 Gratuit. Sáng hôm nay, An Hạ tỉnh dậy nhìn thân thể loã lồ đầy dấu hô đỏ tấy của mình mà gượng cười chế giễu. Đằng Minh cũng đã dậy anh ngồi trên giường ném một tờ chi phiếu về phía cô,môi mỏng lạnh lùng phun ra vài chữ- cô thích bao nhiêu ghi bấy nhiêuCô bỗng giật mình, nhanh chóng phục hồi lại tình thần... rồi cuối đầu ghi lên tấm chi phiếu..80 vạnAnh khá ngạc nhiên nghĩ.. bị ngốc à? Cô có thể ghi thêm vài ba số 0 chí 7 số 0 vẫn được..- không cần,. đủ rồi, cảm ơn...tôi đi trước..à mà anh cứ coi như tình một đêm nhé... với lại kĩ thuật của anh...quá kém...Sau đó cô đi mất..Anh ngồi đây nghĩ lại...đen mặt..cô gái này...- Cung Thần Âu cho người theo dõi cô ấy, tìm tư liệu về cô ấy cho tôi..anh có 10 giây./ Anh nói qua bộ đàm /- DạVà rồi..5..4...3..2..1...như một cơn gió..Vèo một cái Cung Thần Âu đã có mặt ở trong phòng...- Dạ đây thưa sếp- Cậu đọc đi- Dạ Ân An Hạ, vừa tròn 18 tuổi, sinh viên đại học kinh tế ĐẾ ĐÔ, cha là Ân Hoằng đã mất, mẹ là An Như đang lâm bệnh nặng nằm ở bệnh viện X thuộc chi nhánh của Đằng Gia, Ngoài ra cô Ân còn có một đứa em trai tên Ân Tử Thiên, hiện đang học lớp 7 trường A, cô ấy còn làm thêm rất nhiều việc như bưng bê,...- thôi stop việc chính lạnh mặt- à...dạ...vâng. chưa có bạn trai nhưng được thiếu gia của tập toàn Thiệu Thị là Thiệu Trọng Lâm theo đuổi ạ...- hửm? Tên gì? Ghen rồi hí hí- dạ.... Thiệu Trọng Lâm- Đủ rồiAnh lạnh mặt bước ra khỏi nhà lên xe phóng đến công ty,.. Chuyển Ver MeoBjenThajCouple Khải - Nguyên, Tỉ - HoànhThể loại đam mỹ, BL [boyloveboy], HE Ngược, Cường Công, Ôn nhu công, Mỹ Thụ, Nữ vương thụ, Sinh Tử Chương 50 Post 1 đến 2 chương trên thiệuCường công Vương Tuấn KhảiMỹ thụ Vương Nguyên"Hai đường thẳng song song và khác biệt tưởng chừng như đến từng tế bào, ấy vậy mà họ lại gặp nhau và kết nên mối duyên, chuyện tình,....." Bữa ăn sáng trôi qua nhanh chóng trong sự lườm nguýt của Đằng Minh và Lạc Minh mỉm cười nhìn hai đứa con và nói— Hai đứa thay đồ đi, ba mẹ thay đồ rồi điNguyệt Di chu chu mỏ DạCòn Lạc Thần thì lạnh lùng hai tay bỏ túi quần rảo từng chút lên Minh cất gót theo An Hạ vào phòng thay đồ. An Hạ nhìn anh cất tiếng— Anh...ra ngoài..Tên ác ma nào đó nhìn vẻ lúng túng đáng yêu của vợ mình nhếch môi ra vẻ vô tội— anh cũng phải thay mà..Cô càng đỏ mặt Anh..anh..thay sau đi..Tên nào đó cười tà, hẹp lại đuôi mắt hắng giọng Thôi để anh thay giúp em, như vậy sẽ nhanh xong không cần biết ai kia có chịu hay không liền với tới cởi áo cô. Cô nhìn anh lắp bắp đừng mà...Nhưng anh vẫn chăm chú tháo từng mảnh vải trên người cô xuống. Váy ngủ, bra, quần lót từ món đồ theo tay Đằng Minh bị quăng đi một cách không thương tiếc. Đằng Minh chăm chú nhìn thân thể trắng hồng, đôi chân thon dài, cân xứng, đang khép nép e thẹn. Bộ ngực tròn trịa theo cái nhìn của Anh mà run rẩy, hai đỉnh hồng dựng đứng lên trông thật bắt mắt. Trên bộ ngực sữa tròn trịa còn có đầy rẫy những dấu hôn đo đỏ mà Đằng Minh để nào nó ánh mắt quét từ trên xuống dưới, nuốt nước bọt đánh ực ».Thân thể An Hạ dưới cái nhìn càn rỡ của Đằng Minh càng đỏ ửng, run rẩy, hai đầu v* cương cứng a menvĐằng Minh giờ trong lòng chỉ muốn hung hăng đè cô ra làm cho cô ngấy đi. Nghĩ là làm, tên nào đó sát lại gần cô, tay kéo nhẹ eo cô,.ôm cô dính sát vào lòng mình. Tay không an phận đưa lên nhào nặn bộ ngực sữa mềm mại. Há miệng cuối đầu ngậm lấy một bên ngực tròn trịa, động tác thuần thục liếm, mút cắn. Đầu lưỡi nhám nhanh chóng liếm quanh hai đầu v* nho nhỏ. Đằng Minh ngậm chặt nó bú mút một cách thành thạo. Hàm răng anh đảo nhẹ hai đầu v* mềm mại. Dùng răng nhai nhẹ, kéo nhẹ. An Hạ dưới sự thành thạo của Đằng Minh lên rên rỉ, hóa thành một vũng xuân thủy." ưm...nhẹ..a...Anh..nhẹ...a..."Tiếng rên như mèo nhỏ của An Hạ làm hạ thân Đằng Minh căng nhanh chóng áp lấy môi, tiến quân một cách thần tốc chiếm lấy miệng nhỏ của cô. Cuốn lấy lưỡi cô, dây dưa." Minh...nhẹ..a...ưm..."Đằng Minh xoa nắn, sờ mó thân thể của An Hạ. Anh nhanh chóng thực hiện bước dạo đâu. Bàn tay nóng bỏng cùng, cái lưỡi điêu luyện chạy dọc khắp thân thể cô. Làm thân An Hạ nổi lên một trận run rẩy. Phía dưới trống rỗng, nóng bỏng, ngưa ngứa như có hàng vạn con kiến đang bò khiến An Hạ vặn vẹo thân thể của mình. Đằng Minh xấu xa đưa ngón tay tách hay cánh hoa non mềm, ngón tay đi thẳng vào một nơi nào đó, khẽ ấn lên một cái. An Hạ nức nở..— " Minh...hức.. Minh cười đến xấu xa, giọng khàn khàn cũng đè ép đến cực điểm " ngoan..bảo bối..nói anh biết, em muốn gì,"Cái mông nhỏ khẽ vặn vẹo, mặt An Hạ đỏ hồng đến mức sắp rỉ máu rồi.. Miệng nhỏ chu chu khẽ khàng " ư..hức....Minh..hức..anh..anh..xấu..a...hu..hu..Minh..dừng lại..huhu..khó chịu...huhu...anh xấu..."Đằng Minh cười đến toét miệng " hửm..anh..xấu chỗ nào hả? Chỗ này..hay là...chỗ này "...Nói xong bàn tay như có như không ấn nhẹ vào chỗ nào đó..làm người phía trên hét lên một tiếng rồi, thân thể mềm mại xụi đó, cả hô hấp cũng khó khăn..Giọng nói nức nở đến mức Đằng Minh đau lòng, nhưng anh vẫn muốn cô chủ cố nén sự đau lòng, hỏi cô " bảo bối, đừng khóc..anh đau lắm.., ngoan, bảo bối em biết anh muốn nghe gì mà, ngoan, bảo bối của anh "An Hạ nghe thấy lời nói ôn nhu của anh, trong lòng thấy bình tĩnh đến lạ, cô nỉ non " Minh...em..muốn..anh.."Sự chịu đựng của Đằng Minh được đền đáp, anh nhanh chóng tiến vào bên trong tiếng sau...Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ cùng một âm thanh bạch bạch trong phòng thay đồ đang nóng bỏng. Đằng Minh ôm lấy eo nhỏ của An Hạ, tiến từ phía sau cô, nhanh chóng bắn...Và rồi...cuộc đi chơi nào đó vốn dĩ là buổi sáng bỗng trở thành buổi chiều [email protected] Bạn đang đọc truyện Yêu Anh Lần Nữa Nhé! full đã hoàn thành của tác giả Kiều Nhi Béo và Ân Thiên. Một lần gặp phải thương tổn, nó sẽ khắc cốt ghi tâm cả một đời. Trọn đời cứ ngỡ là yêu thương, thật không ngờ, tất cả chỉ là sự chiếm giữ của một kẻ tàn nhẫn. Độc chiếm? Tranh đoạt? Như vậy thì vui lắm hay sao? Tại sao anh lại dùng phương thức đó để ép cô ở bên cạnh mình? Tàn nhẫn? Lạnh lùng? Vậy anh có hiểu được, như thế nào là tình yêu hay không? Cô không phải là một món đồ, mặc cho anh có thể hết lần này đến lần khác đùa bỡn trong tay! Cô cũng có trái tim mà, anh có hiểu hay không? Cô đã từng nghĩ, anh chính là định mệnh của đời cô. Nhưng hết lần này cho đến lần khác, thương tổn chỉ có duy nhất một mình cô gánh chịu. Anh tàn nhẫn, anh chưa từng quan tâm đến cảm xúc của cô, cũng chưa từng hỏi cô, rằng cô đang nghĩ gì! Sáng hôm sauTừng tia nắng nhẹ nhàng xuyên qua lớp rèm cửa chiếu vào căn phòng to lớn. Trên giường là một cô gái với nét đẹp dịu dàng đang say giấc, hàng lông mi dày, mũi thon nhỏ xinh cùng môi anh đào hồng nhuận. Bên cạnh cô là một người đàn ông mạnh mẽ, có thân hình to lớn đang ngồi tựa lưng vào đầu giường nhưng bàn tay thì vẫn dịu dàng làm gối cho cô. Làn da màu đồng rắn chắc, cơ bụng săn chắc, múi rõ rệt. Khuôn mặt góc cạnh, tuấn tú cương nghị, môi mỏng bạc lạnh lùng, chiếc mũi cao và đôi mắt màu hổ phách lạnh lẽo nhưng anh lên nét dịu dàng khi nhìn người con gái đang say giấc phía giường. Người con gái này tuy dịu dàng nhưng thâm tâm lại rất mạnh mẽ, không khuất phục. 7 năm trước cô đứng trước mặt anh bán thân cho anh thì 7 năm sau cô vẫn phải là người của anh. Nhưng không phải tình nhân, hay là ai cả mà là vợ đầu từ 7 năm trước cô đã là vợ trong nhận thức của anh anh đã gây thật nhiều đau khổ cho cuộc sống của cô. Làm cô trở thành một người như thế này. Chẳng nhớ gì cả, nhu nhược, yếu đuối, chứ không phải mạnh mẽ như ngày giờ anh sẽ từ từ bù đắp lại tất cả, sẽ dịu dàng, sẽ yêu chiều, thương yêu để cô biết anh Yêu cô, yêu cô nhiều đến mức nào. Anh sẽ là một người chồng, người cha thấy suy nghĩ của mình,anh vươn tay lấy điện thoại gọi cho Nam Cung Thần— Alo _ từ đầu dây bên kia vang lên giọng nói— Hôm nay tôi không đến công ty,cậu lo liệu _ giọng nói lạnh lùng bên đây truyền đến..— a....cậu...— Tút...tút..tút _Đằng Minh cúp kia Nam Cung Thần nhìn điện thoại mà cay đắng, hôm nay lại không về sớm được rồi....Gọi điện xong, liếc mắt nhìn người con gái còn nằm ngủ kia, chăn đã bị đá ra xa, làm lộ ra một thân hình trắng trẻo, hoàn mĩ, trên làn da trắng ấy còn lưu lại nhiều dấu ấn của anh. Máu trong người Đằng Minh lại sôi lên..anh kìm nén, suy nghĩ " hôm qua đủ rồi,cô ấy mệt,hôm qua đủ rồi cô ấy mệt hôm qua đủ rồi,cô ấy mệt,hôm qua đủ rồi cô ấy mệt........"Tụng kinh xong Đằng Minh dịu dàng cuối xuống, hôn nhẹ lên mi mắt côĐôi mi người con gái phía dưới run rẩy như cánh bướm nhẹ nhàng mở mắt. Nhìn nam nhân trên thân mình mỉm cười, nũng nịu— ưm...ông xã chào buổi sáng a...Hai tiếng "ông Xã" nũng nịu của An Hạ làm phòng tuyến trong lòng Đằng Minh bị phá vỡ. Anh nhanh chónqqg cuối xuống hôn lên môi cô, cắn cắn,mút mút, liếm,..Lưỡi anh nhanh nhẹn tách lấy hàm răng trắng đẹp của cô ra, luồn lưỡi anh vào, liếm hút mọi ngóc ngách trong khoan miệng cô. Mọi câu từ định nói của An Hạ liền hóa thành tiếng rên kiều diễm— ưm...Tiếng rên của cô làm toàn thân Đằng Minh nóng ran, nhưng anh biết hôm qua mình mạnh bạo, nên phải kiềm chế. Suy nghĩ trong đầu Đằng Minh"hôm qua đủ rồi,cô ấy mệt,hôm qua đủ rồi cô ấy mệt hôm qua đủ rồi,cô ấy mệt,hôm qua đủ rồi cô ấy mệt........"Thế là lần tụng kinh kiềm chế thứ 2 đã diễn Minh bình tĩnh hơn, giọng anh khàn Khàn— Vợ Yêu, Bảo Bối, chào buổi sáng, bảo bối dậy ăn sáng rồi đưa con đi công viên nhá.— Dạ, ông xãĐằng Minh híp mắt, môi mỏng bạc cong lên hoàn mĩ,giọng anh gấp gáp— Gọi anh Ông Xã đi,lần nữa, anh thích em gọi anh như vậy..An Hạ nằm ườn trên giường, tay ôm lấy cổ Đằng Minh, mặc kệ bản thân mình đang lõa thể, dịu giọng gọi— Ông Xã, ông xã, ông xã à..ông xã, em yêu ông xã...Nói xong còn phối hợp hôn mạnh lên môi Đằng Minh vài Minh thỏa mãn buông An Hạ ra,anh rời giường bước chân đi vào phòng tắm, giải quyết tâm sáng của 4 người một lần nữa được diễn ra sao thời gian An Hạ nằm Minh ngồi đó, kế bên là Lạc Lạc và Nguyệt Di rồi đến AN HạAnh ngồi đó chăm chú gỡ xương cá cho Con yêu của mình.— Bảo bối, hai đứa muốn đi công viên không?Nguyệt Di miệng còn ngậm thức ăn, chu chu môi nói— Có, baĐằng Minh mỉm cười nhìn công chúa nhỏ nhà sang Lạc LạcChỉ nghe nhóc phun ra một câu— Công viên?Trẻ mỉm cười xoa đầu nó thì nó tránh ra và nói— hư tóc, ba lo đối xử tốt với mẹ điAnh cười lớn, nụ cười mà anh thỏa mãn chưa bao giờ nhìn Lạc Lạc— Ba biết, mà Ba nghĩ con nên đổi tên đi— Tại sao?— Tên con giống nữ..Nghe xong câu đó mặt nhỏ phì ra, nói— Tùy ba—Được, vậy từ bây giờ ba đặt tên cho con Đằng Lạc ThầnẤy thế mà thằng nhóc lại cực kì phẫn nộ..— Tên xấu quá..— Không xấu vì Lạc Thần là nơi gặp gỡ của Ba và mẹ

yêu anh lần nữa nhé